Saturday, February 27, 2010


Nghé à, Nghé ơi thế là đã một tuần ông xa cháu rồi đấy, sao mà nhớ cháu thế,ngày nào cũng vậy cả ông và bà tối đi làm về lại nhớ cháu vì cả tuần chỉ có ông bà ăn cơm với nhau nên càng nhớ cháu nhiều hơn.Không biết lúc đấy cháu đang thức hay ngủ,cháu còn chơi đêm ngủ ngày nữa không,có chơi ngoan không,ông nhớ cả tiếng khóc của cháu,lúc rảnh rỗi ông lại vào blog của cháu để nhìn cháu cho đỡ nhớ, cái Blog hay thật đấy nó giúp ông đỡ nhớ cháu hơn.Đêm qua ông không ngủ được vì nhớ cháu,cứ chập chờn nghe như có tiếng khóc của cháu để chạy lên với cháu.Hôm nay bố cháu về với cháu rồi ông phải dặn bố cháu chụp ảnh cháu và gửi mail ngay cho ông bà xem hình ảnh mới nhất của cháu,vì bà cũng muốn biết xem cháu có lớn lên được bao nhiêu,không biết bố cháu có nhớ không? Ông nhớ cái hôm đầy tháng cháu cả nhà ai cũng bận rộn, bà thì thấy mệt lắm nhưng mà lại vui, đến hôm sau thì cháu về quê ngoại cả nhà cứ bâng khuâng,cụ nội cũng chờ tiễn cháu xong mới về quê,còn ông bà thì cùng đi với cháu, cứ một đoạn lại phải gọi hỏi mẹ cháu xem tình hình cháu thế nào vì mới đầy tháng tuổi mà đã đi đường xa không biết cháu có chịu được không.Về đến nơi an toàn cả nhà ai cũng thở phào nhẹ nhõm,ông bà ở lại với cháu đến hôm sau mới về đấy.Tuần vừa rồi sao ông thấy lâu thế,vì vừa phải xa cháu,nhớ cháu,lại vừa phải đi làm bù thứ bảy mà.Tuần sau ông bà xuống thăm cháu nhé,cháu có thích không,mà cháu đã biết gì mà thích cháu nhỉ,ông bà có nhớ thì cứ xuống với cháu chứ,để xem Nghé biết làm gì rồi.Rồi hôm nào cháu về ông bà lại xuống đón cháu,cháu yêu quý của ông.Thôi nhé ông chào Nghé.

No comments:

Post a Comment