Sunday, February 7, 2010


Vậy là cuối cùng cái ngày mẹ mong chờ đã đến, có điều nó đến quá sớm so với dự định của mẹ thôi. Còn nhớ cái cảm giác lúc cô y tá đưa con cho mẹ, trông con còn đỏ hỏn, bé tẹo, nhưng yêu ơi là yêu, mẹ đã cảm thấy thật tự hào, hóa ra mình cũng làm được một điều thật lớn lao. Rồi từng ngày qua, những lúc con cười, trông thật đáng yêu, mẹ cảm thấy mình thật hạnh phúc, còn những lúc con khóc, mẹ lại sợ, lại lo lắng. Hôm nay đã là ngày thứ 19, con mẹ được 19 ngày tuổi rồi, trông ra dáng lắm rồi, yêu lắm cơ.
Uhm mẹ muốn viết nhiều lắm, nhưng chả biết sắp xếp các ý như thế nào cho đúng nữa, hik, ngày trước mẹ cũng hay viết blog lắm í chứ, nhưng mà bi h làm mẹ rùi, không được viết nhăng viết cuội nữa con nhỉ? Thôi để mẹ viết từ hôm trước khi con chào đời nhé, tức là thứ hai ngày 18/1/2010. Hôm đấy cũng là ngày thật đáng nhớ, vì hôm đó mẹ bị stress kinh khủng, cũng chả hiểu tại sao đâu, có thể là do sự thay đổi trong công việc làm mẹ không được hài lòng lắm. Ban đầu mẹ dự định sẽ đi xem phim 1 mình, để có được cái cảm giác như hồi chưa lấy bố con, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, chả nhẽ lại để rơi chồng 1 mình về nhà?! Không ổn lắm. Nhưng ghét bố lắm, từ ngày cưới bố con ít đưa mẹ đi chơi hẳn, trừ phi mẹ bắt bố phải đưa mẹ đi thui. Nghĩ từ sáng tới chiều thì mẹ quyết định rủ bố con đi chơi. Vì dù sao tuần đó mẹ cũng dự định đi chơi với bác Tuấn Anh, hai cô Thảo - Hằng và mấy bác chưa chồng ở cơ quan mẹ nữa. Thế là gọi điện cho bố, bố OK liền. Mẹ háo hức nghĩ xem hai mẹ con mình thèm gì để đòi bố đưa đi, vậy mà hay lắm cơ, lúc đó chả thèm gì cả, thậm chí còn thấy no nữa chứ, hik. Món pizza tối hôm đấy cũng là do bố con đề xuất đấy (Lạ nhỉ, bố đã péo lại còn thik đi ăn đồ péo, hehe). Trên là cái ảnh bố mẹ đã ăn uống no say xong xuôi đâu đấy, viết vào để nhớ là hôm đó bố mẹ ăn 1 cái pizza dứa cỡ medium đế dày, 1 đĩa sườn nướng, 1 salad j ấy mẹ chả nhớ và hai cốc bia tươi, hehe, hơi nhìu con nhỉ? Ăn uống no say rồi, đi xem phim thôi. Ôi chán thật, chả có phim nào hay cả, cái phim cần xem thì mãi muộn mới chiếu, làm thế nào bây giờ, chót mất 10k gửi xe roài, hik. Thôi vào chơi điện tử nhé. Chơi xong roài, vẫn sớm, thôi vào hiệu sách chơi vậy.
Vậy là trọn cả buổi tối đi chơi, về đến nhà đã là 10h kém. Đi ngủ thôi. Tối nay sẽ ngủ ngon lắm đây, được xả stress mà. 3h đêm. Đau bụng quá, hik. Chắc vẫn chưa đến lúc đấy chứ, ngồi dậy chờ trời sáng xem sao, mẹ nghe mấy bác đi trước truyền kinh nghiệm là k phải vào viện ngay, cứ từ từ. 6h sáng, bà nội con lên, thấy mẹ đang nhăn nhó, thế là vào viện. Vào viện từ 6h sáng và 11h25 Nghé con oe oe chào đời.
Nguồn gốc xuất xứ tên con như thế nào thì bố nói rồi nhé, sau này lớn lên con không bằng lòng với cái tên đó thì cứ bắt đền ông nội và ông ngoại nhé :D
Thôi mẹ k viết nữa, trời nóng, khó chịu quá, Nghé của mẹ vẫn đang ngủ. Chúc con yêu ngủ ngon. Cả nhà yêu con.


No comments:

Post a Comment